Logo Header
  1. Môn Toán
  2. Bài 4. Các số đặc trưng đo mức độ phân tán của mẫu số liệu

Bài 4. Các số đặc trưng đo mức độ phân tán của mẫu số liệu

Khởi đầu hành trình Toán THPT vững vàng với nội dung Bài 4. Các số đặc trưng đo mức độ phân tán của mẫu số liệu trong chuyên mục toán lớp 10 trên nền tảng toán math! Bộ bài tập toán thpt, được biên soạn chuyên sâu và bám sát chặt chẽ chương trình Toán lớp 10 hiện hành, cam kết tối ưu hóa toàn diện quá trình ôn luyện. Qua đó, học sinh không chỉ củng cố kiến thức cốt lõi mà còn xây dựng nền tảng vững chắc cho các năm học tiếp theo và định hướng đại học, nhờ phương pháp tiếp cận trực quan, logic và mang lại hiệu quả học tập vượt trội.

Bài 4. Các số đặc trưng đo mức độ phân tán của mẫu số liệu - SGK Toán 10 - Chân trời sáng tạo

Bài học này thuộc chương trình Toán 10 tập 1, chương VI: Thống kê. Chúng ta sẽ cùng tìm hiểu về các số đặc trưng quan trọng giúp đánh giá mức độ phân tán của một mẫu số liệu. Việc nắm vững kiến thức này là nền tảng để phân tích và so sánh các tập dữ liệu trong thực tế.

giaibaitoan.com cung cấp lời giải chi tiết, dễ hiểu cho từng bài tập trong SGK, giúp bạn học Toán 10 hiệu quả hơn.

Bài 4. Các số đặc trưng đo mức độ phân tán của mẫu số liệu - SGK Toán 10 - Chân trời sáng tạo

Trong thống kê, việc mô tả một tập dữ liệu không chỉ dừng lại ở việc tìm các giá trị trung tâm như trung bình cộng, trung vị, mốt. Để hiểu rõ hơn về sự phân tán của dữ liệu, chúng ta cần sử dụng các số đặc trưng đo mức độ phân tán. Bài 4 trong SGK Toán 10 - Chân trời sáng tạo tập 1 tập trung vào việc giới thiệu và hướng dẫn cách tính toán các số đặc trưng này.

1. Khoảng biến thiên (Range)

Khoảng biến thiên là hiệu giữa giá trị lớn nhất và giá trị nhỏ nhất trong một mẫu số liệu. Nó cho biết phạm vi mà dữ liệu trải rộng. Công thức tính khoảng biến thiên (R) như sau:

R = Xmax - Xmin

Trong đó:

  • Xmax là giá trị lớn nhất trong mẫu số liệu.
  • Xmin là giá trị nhỏ nhất trong mẫu số liệu.

Khoảng biến thiên là một số đo đơn giản, dễ tính nhưng nhạy cảm với các giá trị ngoại lệ.

2. Phương sai (Variance)

Phương sai đo lường mức độ phân tán của các giá trị trong một mẫu số liệu so với giá trị trung bình. Phương sai được tính bằng công thức:

S2 = ∑(xi - x̄)2 / (n - 1)

Trong đó:

  • xi là giá trị thứ i trong mẫu số liệu.
  • x̄ là giá trị trung bình của mẫu số liệu.
  • n là số lượng giá trị trong mẫu số liệu.

Phương sai luôn là một số không âm. Phương sai càng lớn, dữ liệu càng phân tán.

3. Độ lệch chuẩn (Standard Deviation)

Độ lệch chuẩn là căn bậc hai của phương sai. Nó cũng đo lường mức độ phân tán của dữ liệu, nhưng có đơn vị giống với đơn vị của dữ liệu gốc, giúp dễ dàng diễn giải hơn. Công thức tính độ lệch chuẩn (S) như sau:

S = √S2

Độ lệch chuẩn càng lớn, dữ liệu càng phân tán.

4. Khoảng tứ phân vị (Interquartile Range - IQR)

Khoảng tứ phân vị là hiệu giữa tứ phân vị thứ ba (Q3) và tứ phân vị thứ nhất (Q1). Nó đo lường phạm vi mà 50% dữ liệu trung tâm trải rộng. Công thức tính khoảng tứ phân vị (IQR) như sau:

IQR = Q3 - Q1

Khoảng tứ phân vị ít bị ảnh hưởng bởi các giá trị ngoại lệ hơn so với khoảng biến thiên.

Ví dụ minh họa

Giả sử chúng ta có mẫu số liệu sau: 2, 4, 6, 8, 10

  • Khoảng biến thiên: R = 10 - 2 = 8
  • Giá trị trung bình: x̄ = (2 + 4 + 6 + 8 + 10) / 5 = 6
  • Phương sai: S2 = [(2-6)2 + (4-6)2 + (6-6)2 + (8-6)2 + (10-6)2] / (5-1) = 8
  • Độ lệch chuẩn: S = √8 ≈ 2.83
  • Tứ phân vị thứ nhất (Q1): 2
  • Tứ phân vị thứ ba (Q3): 8
  • Khoảng tứ phân vị: IQR = 8 - 2 = 6

Ứng dụng của các số đặc trưng đo mức độ phân tán

Các số đặc trưng đo mức độ phân tán được sử dụng rộng rãi trong nhiều lĩnh vực, bao gồm:

  • Kiểm soát chất lượng: Đánh giá sự đồng đều của sản phẩm.
  • Tài chính: Đo lường rủi ro của các khoản đầu tư.
  • Y học: Phân tích sự biến thiên của các chỉ số sinh lý.
  • Khoa học xã hội: Nghiên cứu sự khác biệt giữa các nhóm đối tượng.

Việc hiểu và sử dụng các số đặc trưng đo mức độ phân tán giúp chúng ta có cái nhìn toàn diện hơn về dữ liệu và đưa ra các quyết định chính xác hơn.

Tài liệu, đề thi và đáp án Toán 10